Bao kỷ niệm
Dâng đầy nỗi nhớ
Nắng chiều buông, bóng nắng tháp nhà thờ
Những con đường quanh co lượn sóng
Trẻ tan trường dọc phố đẹp như thơ
Nay xa rồi nhớ mãi mái trường yêu
Nhớ những chiều mưa
Nhớ cơn nắng cháy
Bụi đỏ trời - áo quần ai cũng vậy
Nhìn nhau cười ánh mắt trong veo
Những sáng tinh sương, mây phủ trắng đèo
Bóng người xe xuôi ngược
Nắng Tây Nguyên, nắng quay quắc ngỡ không gì qua được
Lại bừng lên sắc trắng tinh khôi
Hoa cà phê điểm sáng khắp đồi
Khi mưa đầu mùa ập đến
Hương bay xa, hương đẫm cả nụ cười
Đất bỗng hồi sinh như tuổi đôi mươi
Sắc hồng đôi má
* * *
Tây Nguyên ơi! sao mà yêu quá
Tôi cứ mong về thăm lại trường xưa
Biết bao người, bao nắng bao mưa
Có hương sắc và hồn tôi ở đó
Những chiều vắng vầng mây trời bỏ ngõ
Tôi lại thầm nghe tiếng gọi Hà Lan
Đồng nghiệp tôi ơi!
Những học sinh tôi ơi. !
Bao lo toan bận rộn giữa đời
Tôi vẫn hằng ao ước
Thăm lại trường xưa
Thăm lại Hà Lan!
Bình Dương, 09/2014
NGUYỄN THỊ NGỌC NHI
Giáo viên Sinh học
Đã thuyên chuyển